Khiết Lam thấy thái độ đó thì rất hài lòng, cô cười nhếch mép, nói đúng ba từ : “Lý Phước Anh"
Quốc Thiên nghe xong liền có vẻ hơi chần chừ, nhưng rồi hắn lại dứt khoát lấy điện thoại ra, định gọi cho một người nào đó, nhưng khi vừa định bấm số thì Khiết Lam lại ngăn cản :
“Đừng gắp gáp ! Bây giờ, ta phải bày một trò vui cho cái đã !"
Nói rồi, Khiết Lam lấy điện thoại trong túi của mình ra, đưa lên trước mặt hắn, cô nói tiếp :
“Tôi đã có được đoạn video nhằm tố cáo tội ác của Phước Anh, nhưng bây giờ chưa phải là lúc chúng ta vạch trần ả ! Tôi dám chắc là vào ngày mai, ả ta sẽ tiếp tục bày trò hại Việt Bân nếu như ả biết em ấy vẫn còn sống !"
Quốc Thiên hết nhìn vào màn hình điện thoại lại quay sang nhìn Khiết Lam, sau đó thì đứng dậy, quay lưng về phía cô :
“Vậy cô định làm gì ?"
Khiết Lam đặt tay lên vai hắn, cô cất điện thoại vào túi quần, nói với vẻ tự tin :
“Trước hết cứ coi như là Việt Bân đã chết cái đã ! Sau đó thì cậu cứ về Bạch gia, tôi sẽ đưa cho cậu một kịch bản hoàn hảo ! Chỉ cần cậu chịu làm theo, thì tôi chắc chắn, Phước Anh sẽ bị mắc bẫy !"
“Nhưng còn Việt Bân thì sao ?"
Khiết Lam nghe xong liền cười, cô ban đầu cũng đã đoán được thái độ này của Quốc Thiên. Cô chỉ ngón tay về phía phòng bệnh của em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-cung-biet-yeu/3193072/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.