Sau khi anh được mọi người đưa về phòng riêng để chăm sóc vết thương, Chu phu nhân nói với anh:
“Có lẽ...ta nên đưa con về Chu gia thì hơn, Việt Bân à!"
Câu nói của bà Chu cũng không làm cho anh ngạc nhiên lắm. Anh biết bà luôn luôn muốn anh trở về Chu gia, để anh thay ông Chu dẫn dắt tập đoàn Chu thị sau khi ông ấy về hưu.
Vì thật ra, khi anh chọn làm giáo viên, ông bà Chu đã phản đối kịch liệt, bởi họ không mong muốn con trai mình làm một công việc tầm thường như vậy.
Nhưng nhờ có chị anh mà anh mới có thể tiếp tục theo đuổi cái nghề giáo này, chứ không thì anh cũng trở thành một người nắm giữ một chức vụ cao gì đó trong tập đoàn rồi .
Sẵn tiện nói luôn, chị của Việt Bân chính là Chu Khiết Lam - một nhạc sĩ kiêm ca sĩ nổi tiếng với những bản nhạc ballad buồn.
Bởi vì Khiết Lam là người chị duy nhất của Việt Bân nên anh rất quý chị ấy. Và cũng vì Khiết Lam can ngăn việc ông bà Chu phản đối anh nên anh càng quý chị ấy hơn nữa.
____________________
Anh nhìn Chu phu nhân đang lo lắng cho mình, vừa nói vừa xua tay :“Đây chỉ là một việc cỏn con, chẳng có gì nguy hại đâu ! Mẹ đừng lo lắng quá"
“Thôi được rồi, ta sẽ không lo lắng nữa ! Nhưng con cũng phải cẩn thận nghe chưa !" Bà Chu nói xong rồi đi ra khỏi phòng.
Nhìn theo bóng của bà Chu, anh thở dài, đúng là mẹ anh đã quá lo lắng cho con trai mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-cung-biet-yeu/151173/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.