Quản gia Lý đi mất, Việt Bân cũng tiếp tục công việc của mình.
Sở dĩ anh cho người đi tìm thông tin về gia thế của Tuyết Nhi là vì trong những buổi họp phụ huynh chẳng có ai đến họp cho cô bé cả, thường thì Tuyết Nhi sẽ tự họp cho mình nên anh mới làm thế.
Nhưng quan trọng là chẳng có ai biết về anh của Tuyết Nhi, ngay cả thầy chủ nhiệm cũ của cô bé cũng thế.
Thứ mà mọi người biết về anh trai của Tuyết Nhi là một người tên là Bạch Quốc Thiên, lão đại của một băng đản khét tiếng mà thôi.
Anh biết việc mình đang làm có thể đánh mất lòng tin của Tuyết Nhi dành cho mình. Nhưng nếu như không làm việc này thì anh không thể dạy dỗ thật tốt cho Tuyết Nhi trong việc học*. Vậy nên điều anh làm cũng có một cái lý do chính đáng.
(*): bởi vì Việt Bân thường hay tìm hiểu học sinh rất kĩ càng để có một cách dạy dỗ cho hợp lý.
____________________
Sau khi đã làm việc xong Việt Bân cũng sửa soạn đi ngủ, nhưng khi anh vừa mới chợp mắt một tí thì quản gia Lý đã đứng ngoài cửa phòng gọi inh ỏi :
“Chu thiếu gia ! Chu thiếu gia ! Ông bà chủ đã đến rồi !"
Bật dậy, anh thay quần áo ngủ ra, mặc một chiếc áo sơ mi trắng cùng với quần tây vào, sau đó đi ra ngoài để đón ông bà Chu.
Anh không trách quản gia Lý kêu inh ỏi ngoài cửa làm mất giấc ngủ của anh. Bởi vì anh biết rằng so với những hôm khác, hôm nay anh ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-cung-biet-yeu/151172/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.