"Cậu đang ở đâu? Chúng ta gặp mặt nói chuyện." Phùng Trình nói "Còn có mấy vấn đề, tôi cần phải hỏi rõ, hiện tại lực lượng cảnh sát bên kia cung cấp chứng cứ có điểm khả nghi, chúng ta cần lật lại bản án." 
Từ Vị từ trên giường nhảy dựng lên "Tôi đang ở nhà, bây giờ liền qua tìm anh." 
"Đến bệnh viện đi, tôi cũng cần gặp mẹ cậu hỏi một chút." 
"Được." 
Từ Vị nắm chặt điện thoại, căng thẳng suy nghĩ. 
Cúp điện thoại, Từ Vị đứng dậy cởi quần áo đi vào phòng vệ sinh rửa mặt. Đổi sang T shirt quần bò, đã là bảy giờ tối, trong điện thoại còn hiện lên hai cuộc gọi nhỡ, Từ Vị nhìn thấy dãy số lạ liền không gọi lại. Cầm chìa khoá phòng nhanh chân xuất môn. 
Cậu không kịp chờ xe bus, cậu bức thiết muốn biết vụ án của ba đến cùng là có chuyện gì. Từ Vị chưa từng thấy ba làm điều gì trái pháp luật, vô luận có phải do đối phương hay không, gia đình cậu vẫn là phía chịu trách nhiệm. 
Từ Vị đôi lúc nghĩ đến sẽ hận ba mình, nhưng lại bất lực nhiều hơn. 
Từ Vị vẫy tay bắt một chiếc taxi, ngồi vào báo điểm đến sau đó hạ kính xe xuống nhìn ra bên ngoài. Cái thành bố này đã triệt để tăm tối, hắc ám như một con quái thú dữ tợn, Từ Vị bị mắc kẹt trong đó. 
Cậu vô lực thoát ra. 
Bảy giờ hai mươi, Từ Vị tại trước cửa bệnh viện nhìn thấy Phùng Trình, Từ Vị chạy nhanh tới "Luật sư Phùng." 
Phùng Trình nhìn Từ Vị, đem hồ sơ giao cho trợ lý, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ban-va-tieu-cho-san/1356910/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.