Thanh Tuyết vẫn bước theo phía sau Đông Phương Tiêu đi vào phía cửa chính điện của Từ Hi cung, vừa bước vào đã thấy một khoảng không khí u tịch và bí bách. Bước vào trong không khí lại càng cảm thấy ngột ngạt.
Cầm Thanh Tuyết nhìn về phía trước thấy một vị lão nhân gia, bà đang còn đi đi lại lại gần chỗ ghế chính phòng .Người đó hẳn là thái hậu rồi, khuôn mặt có phần phờ phạc nhưng không hề che đi được sự phúc hậu và hiền lành trên nét mặt . Bên cạnh là hoàng thượng và hoàng hậu vẫn còn mặc long bào đứng nghiêm chỉnh ở bên
cạnh.
Cầm Thanh Tuyết bước vào còn cách năm thước liền quỳ gối cúi đầu hành lễ :
- Tiểu nữ Cầm Thanh Tuyết tham kiếm thái hoàng thái hậu, tham kiếm hoàng thượng, hoàng hậu nương nương .
Thái hậu dừng lại cước đi, bà nghiêm mặt nhìn xuống phía Cầm Thanh Tuyết rồi lạnh giọng nói:
- Ngươi là người Đông Phương Tiêu đưa tới sao? Mau đứng lên đi.
Cẩm Thanh Tuyết nhẹ đứng lên rồi cất giọng nói:
- Ân. Dân nữ Tạ ơn thái hậu, hoàng thượng, hoàng hậu nương nương.
Sau đó thái hậu liền nhìn về phía Đông Phương Tiêu nói :
- Ta hi vọng lần này con không làm ta thất vọng, hi vọng con sẽ không mang tới không phải là một nha đầu phế vật.
Hoàng thượng và hoàng hậu cũng nhìn về phía Cầm Thanh Tuyết mỗi người đều có một suy nghĩ khác. Nhưng ai cũng có chút nhận ra tiểu nha đầu này chính là tiểu nữ hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-the/3645057/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.