Đông Phương Lãnh nắm chặt bàn tay nhỏ của Cầm Thanh Tuyết rồi phi thân theo bóng đen vừa vụt mất phía ngoài đường mòn.
Đi một đoạn xa Cầm Thanh Tuyết liền nói nhỏ với Đông Phương Lãnh :
- Vương gia, nữ tử đó là công chúa Ô Vân Quốc.
Đông Phương Lãnh cũng gật đầu đáp lại nàng, hắn cũng chính là đã nhận ra nàng ta từ khi ra khỏi đường chính.
Hai người đi theo Tề Mẫn Nhi tới một con đường lớn lại đi nhanh về phía đông trong kinh thành. Sau đó lại rẽ vào một con đường nhỏ tới một điền trang rộng lớn.
Đi tới đó hai người liền mất dấu của Tề Mẫn Nhi.
Đông Phương Lãnh biết đây chính là địa bàn của Tề Mẫn Nhi cũng chính là một trong môn phái lớn trong giang hồ " Hoa Linh Các" cũng là căn cứ mà nàng ta nắm giữ .
Ngay sau khi tới trước cửa điền trang Đông Phương Lãnh liền kéo Cầm Thanh Tuyết xuống phía sau mình, hắn cũng trầm giọng với nàng :
- Cẩn thận. Đây là Hoa Linh Các là một môn phái lớn trong giang hồ, nữ nhân đó không hề đơn giản.
Cầm Thanh Tuyết cũng nhẹ gật đầu, nàng cũng cảm nhận được nơi này có rất nhiều luồng nội lực lớn mạnh phía bên sau cánh cửa điền trang kia.
Cầm Thanh Tuyết lần nữa cau mày, nàng cũng cảm nhận được vẫn còn một tốp nội lực lớn đang tới, Cầm Thanh Tuyết trầm giọng nói với Đông Phương Lãnh :
- Vương gia, có nhiều người đang tới.
Đông Phương Lãnh gật đầu tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-the/3645050/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.