Đông Phương Lãnh buổi chiều hôm đó liền đưa Cầm Thanh Tuyết tới Huyết Sát Các .Cũng chính là đưa nàng tới nơi mà hắn tâm đắc nhất, sau này nàng cũng chính là hắn, cũng chính là chủ nhân của Huyết Sát Các và Gấm Nhung phường. Tất cả mọi việc nàng đều có thể đứng lên sử trí và chỉ đạo những ảnh vệ và thuộc hạ bên trong đó.
Mỗi bước đi trên đường Đông Phương Lãnh đều nắm chặt tay của nàng. Ánh mắt vẫn luôn đối với nàng đầu ưu thương và ôn nhu.
Cầm Thanh Tuyết cũng không phản đối hay buông tay tam vương gia ra, nàng và hắn mỗi bước đi đều là nắm chặt lấy tay nhau không buông rời.
Trên đường lớn cũng không ít ánh mắt ngưỡng mộ và cũng có ánh mắt căm ghét nhìn về phía Cầm Thanh Tuyết .
Bên tai đôi lúc lại có lời nói khinh miệt nói nàng không xứng đi bên cạnh tam vương gia.
Cầm Thanh Tuyết không nói cũng không hề có ánh mắt chán ghét gì họ, họ có miệng họ nói. Nàng trước nay cũng đâu quan trọng việc họ nói về mình thế nào.
Cầm Thanh Tuyết không nói nhưng A Ý đi theo phía sau lại để ý, chỉ cần một người nói lời không hay về tiểu thư,
A Ý đều âm thầm dùng viên đá nhỏ vận lực ném vào chiếc miệng xấu tính của người đó .
Ngay khi bước tới phía trước cửa chính của Huyết Sát Các Cầm Thanh Tuyết liền khưng lại, nàng nhẹ giọng nói:
- Vương gia, trên đường vẫn còn có rất nhiều người nhìn vào, ngài không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-the/3645049/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.