Thấy anh không nhúc nhích, Đỗ Minh Nguyệt không khỏi liếc nhìn anh, vẫn chưa kịp nhìn rõ biểu cảm của anh, cô đã bị anh ôm vào trong lòng.
Giọng nói trầm thấp của anh truyền từ trên đỉnh đầu xuống: “Ngủ đi.”
Đỗ Minh Nguyệt đột nhiên cảm thấy yên tâm, cô biết, anh sẽ không làm gì cô cả.
Cô thực sự rất mệt, nhẹ nhàng đáp lại một tiếng, rồi vùi vào trong lòng anh.
Lâm Hoàng Phong nhìn cô, hôm qua còn giương nanh múa vuốt, nhưng hôm nay lại giống như một con thỏ, khiến anh vừa tức vừa bất đắc dĩ.
Anh vươn tay ôm cô vào lòng, trong lòng mới cảm thấy yên tâm.
Sáng ngày hôm sau, khi tỉnh dậy, Đỗ Minh Nguyệt thuận tay sờ xung quanh, kết quả sờ được một cơ bắp săn chắc.
Cô nhíu mày, còn nghĩ rằng mình sờ nhầm, vì vậy lại bắt đầu sờ soạng.
Kết quả có người nắm lấy tay cô, một giọng nói trầm ấm từ tính vang lên bên tai cô: “Nếu như cô còn sờ lung tung nữa, bây giờ tôi sẽ làm cô đấy.”
Nghe vậy, Đỗ Minh Nguyệt lập tức mở mắt.
Nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai đến người và thần đều phải phẫn nộ phóng đại trước mặt cô. Cô bị dọa sợ, Lâm Hoàng Phong đột nhiên cười dịu dàng, buông tay cô ra.
“A.”
Đỗ Minh Nguyệt ngã xuống giường.
Lâm Hoàng Phong cười nhẹ một tiếng rồi tùy ý rời giường.
Đỗ Minh Nguyệt xoa đầu mình, giơ nắm đấm với bóng lưng của Lâm Hoàng Phong, rõ ràng là người đàn ông này cố ý chỉnh cô mà.
Mà Lâm Hoàng Phong như thể cảm nhận được điều gì đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-tam-tong-tai-cung-vo-tan-xuong/980426/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.