Độc Cô Khuynh Thành đi theo Hàn Ngự Tuyệt, sau khi xuống tới chân núi,Hàn Ngự Tuyệt chỉ cần huýt sáo một cái, không biết từ đâu nhảy ra mộtcon tuấn mã. Hắn ngay cả đón chào vỗ về nó cũng không làm, cũng chẳngnói gì cả, cứ thế nắm eo nàng xoay người nhảy lên lưng ngựa, bắt đầu quá trình đi chung đường.
« Hàn đại ca, chúng ta đang đi đâu thế ? » Khuynh Thành tựa vào ngực hắn, tay choàng eo hắn, bộ dáng thập phầnmờ ám. Nàng nhất thời hứng lên muốn đi theo hắn, thầm muốn bảo hộ chohắn. Sau khi xuống núi, nàng vốn thừa sức tự bảo vệ, còn muốn cậy nhờhắn sao ? Đường đường là con gái của Thiên hạ đệ nhất võ công, ngay cảbản thân còn không tự bảo hộ được chẳng phải đáng cười sao. (Thế đêm qua ai run lẩy bẩy khi gặp sói hoang đấy ? = =)
« Ngươi muốn điđâu ? » Hắn liệu có nên nói cho nàng hắn phải về Tuyệt Mệnh Môn nhậnmệnh rồi sau đó tiếp tục đi giết người không nhỉ ? Chỉ sợ nàng đươngtrường lăn đùng ra ngất xỉu mất thôi.
Khuynh Thành ngẩng đầulên liếc hắn một cái, một tay gãi cằm. « Ta… không biết đường, cũngkhông có chỗ để đi. » Tuyệt đối không thể về nhà, cha mẹ nhất định lạiđem nàng đuổi ra khỏi, thậm chí có khi còn muốn tự thân mang nàng tớiThiên Kiếm sơn trang nữa. Đi Bách Hiểu Đường tìm Lục thúc thúc ư ?Không, Lục thúc thúc nhất định đem hành tung của nàng nói cho cha mẹnàng. Đi Tận Thiên Cốc tìm Phượng cô cô ? Cũng vậy, quên đi, cho dùPhượng cô cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-khoc-phu-quan/96496/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.