Hôm nay là Đông chí (*). Bọn họ sẽ không biết, nàng chỉ là muốn tự tay trang trí ổ nhỏ của nàng và Tiêu Mặc, ở trong lòng của nàng gian phòng của Tiêu Mặc đã trở thành "Nhà" của mình rồi. Nàng chân tay vụng về cuối cùng dán xong song cửa sổ, cẩn thận xuống ghế ngồi, cười hả hê nói: "Vẫn là mình dán tương đối có cảm giác."
(*) Đông chí: còn gọi là Lễ hội mùa đông, thường rơi vào ngày 21/12 hoặc 22/12, là khoảng thời gian mà ban ngày ngắn nhất ban đêm dài nhất.v.v…
"Phiêu Nhi, muội lại càn quấy. Có phải muốn ta nói cho Hoàng Thượng, để cho hắn trách phạt muội thật tốt, để cho muội không được ra khỏi cửa phòng một bước hay không?"
"Khinh Vũ......"
Mặc dù trên mặt Khinh Vũ còn mang theo nụ cười, nhưng vẻ mặt nghiêm nghị, làm cho Hạ Lan Phiêu chột dạ. Nàng vội vàng đi tới trước mặt Khinh Vũ, cười làm lành nói: "Tỷ tỷ, muội cũng là ngẫu nhiên mới như vậy, tỷ cũng không cần nói cho Hoàng Thượng."
"Thật sao?"
"Đương nhiên! Van cầu tỷ đừng nói cho hắn biết, nếu không muội nhất định sẽ bị mắng rất thảm."
"Phiêu Nhi, muội cũng sắp làm mẫu thân, như nào còn không cẩn thận như vậy? Chính muội té ngã không có việc gì, nếu là đứa bé té muội làm thế nào cho phải? Về sau không được như thế."
"Biết! Đa tạ tỷ tỷ! A, hình như tuyết rơi!"
Hạ Lan Phiêu nghịch ngợm le lưỡi với Khinh Vũ, quay đầu lại nhìn cảnh sắc trong viện, đột nhiên vui mừng kêu thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998711/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.