Edit: kaylee
Có lẽ là cảm thấy châm chọc và đùa cợt trắng trợn trong ánh mắt của Hạc Minh, mặt Hạ Lan Phiêu đỏ lên, giọng nói cũng không tự giác đề cao. Hạc Minh như có điều suy nghĩ nhìn nàng, trầm mặc một lúc, rốt cuộc dời đi đề tài: "Hạ Lan, chiến tranh đã bắt đầu rồi."
"Ta biết rõ." Tâm tình của Hạ Lan Phiêu có chút nặng nề gật đầu.
"Hiện tại Tề quốc rất nguy hiểm, nàng cũng sẽ là đối tượng mà các phái thế lực tranh đoạt, gia hại...... Nàng phải chuẩn bị sẵn sàng."
"Ừ."
"Không cần chết, không cần cản trở chúng ta."
"Ừ."
Sắc mặt của Hạc Minh có nghiêm túc hiếm có, Hạ Lan Phiêu cũng trịnh trọng gật đầu, mặt nghiêm nghị. Bọn họ cũng biết rõ trước mắt Tề quốc đã đến giai đoạn sống còn, bây giờ bất kỳ cử động nào, bất kỳ quyết định gì của bọn họ cũng có ảnh hưởng quan trọng đến Tề quốc tương lai. Huống chi, Tề vương sống chết không rõ......
Mộ Dung, trước kia đều là ngươi giúp ta với, hiện tại, xin cho bảo vệ ta ngươi đi.
"Thật biết nghe lời."
Nhìn mặt mũi nặng nề của Hạ Lan Phiêu, Hạc Minh đột nhiên khẽ nở nụ cười. Hắn dùng tay vỗ nhẹ đầu của Hạ Lan Phiêu, khen ngợi giống như dụ dỗ chó nhỏ, trên trán Hạ Lan Phiêu tràn đầy hắc tuyến.
Nàng bất mãn đánh tay của Hạc Minh, âm thanh buồn bực nói: "Hạc Minh, rốt cuộc ngươi có chuyện gì mà muốn rời khỏi Vương Cung? Chẳng lẽ chuyện này còn quan trọng hơn an nguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998499/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.