Edit: kaylee
Hạ Lan Phiêu nói xong, cười híp mắt vỗ vỗ đầu của Thương Nguyệt, mà lần này Thương Nguyệt nhưng là không có nhe răng trợn mắt tránh né giống như trước đây. Tay của hắn bắt tay nhỏ bé của Hạ Lan Phiêu, chăm chú nhìn nàng: "Về sau ngươi cũng sẽ vui vẻ."
"Hả?"
Người khác há to miệng, trong khoảng thời gian ngắn không thể hiểu tại sao Tiểu Chính Thái (*) đột nhiên nói lời nói như vậy.
(*) Tiểu Chính Thái: xuất phát từ mangan Nhật ý chỉ những đứa bé đáng yêu, độ tuổi xung quanh 12 tuổi
"Yêu Tinh này không tin ngươi, ta vĩnh viễn sẽ tin tưởng ngươi. Ta sẽ bảo vệ ngươi."
Rốt cuộc nói ra.
Nhưng mà, không nhẹ nhõm như trong tưởng tượng, cảm giác thật khẩn trương......
Nàng sẽ nói cái gì? Là đỏ mặt, hay là sẽ nhẫn tâm cự tuyệt ta?
Hỏng bét, thế nào mặt của ta lại càng ngày càng đỏ rồi......
Thương Nguyệt ho nhẹ một tiếng, không tự nhiên quay đầu đi, không dám nhìn gương mặt của Hạ Lan Phiêu.
Hắn cũng không biết làm sao mình lại đột nhiên nói ra giọng điệu như vậy, nhưng hắn lo lắng phản ứng của Hạ Lan Phiêu hơn.
Đại thẩm này có thể còn không biết, ta đã thích nàng đã lâu rồi......
Thật đã lâu rồi.
Còn nhớ rõ lần đầu tiên nhìn thấy nàng, ta chỉ là một nam hài hành động bất tiện, tràn đầy địch ý đối với tất cả mọi người. Tất cả mọi người kính ta, sợ ta, chán ghét ta, chỉ có nàng sẽ ở trước mặt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998475/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.