Edit: kaylee
"Giết người sẽ phải đền mạng!"
"Giết Yêu Hậu, giết Yêu Hậu!"
Trong đám người, người nọ chỉ vào Hạ Lan Phiêu tức giận chửi mắng, mà những người khác bị hắn lây nhiễm, cùng nhau cao giọng kêu lên. Những người đó không ngừng mắng Hạ Lan Phiêu, mắng nàng hồng nhan họa thủy, mắng nàng lòng dạ rắn rết, thậm chí kích động tiến lên trước, muốn giải quyết tính mạng của Hạ Lan Phiêu. Thương Nguyệt một tay bảo vệ Hạ Lan Phiêu, một tay chuẩn bị rút kiếm, mà Hạc Minh rốt cuộc lên tiếng.
"Vương Tướng Quân, đủ rồi." Hạc Minh nhàn nhạt liếc mắt người có cảm xúc kích động nhất kia một cái: "Chân tướng của sự thật còn chờ tra rõ, Vương Tướng Quân cần gì kích động như thế?"
"Chẳng lẽ Tướng Quân muốn bao che bọn họ sao? Chẳng lẽ để hai gian tế (mật thám) này sống thật tốt, mà các huynh đệ cứ chết lãng phí như vậy?" Vương Tướng Quân nhìn thi thể tê liệt ngã xuống trên đất của Tôn Tướng Quân, tức giận hỏi.
......
"Đều yên lặng."
Hạc Minh lạnh nhạt nhìn mọi người, ý bảo mọi người im miệng, mà bọn họ quả thật nghe lời dừng lại ồn ào náo động. Hắn mắt nhìn thẳng đi qua từ trước mặt Hạ Lan Phiêu, nhìn cũng không nhìn Hạ Lan Phiêu một cái.
Hạ Lan Phiêu trơ mắt nhìn hắn duỗi tay xuống vũng máu trên đất, nhặt lên cây trâm vàng nhức mắt kia. Hắn cầm cây trâm trong tay, cẩn thận nhìn hoa văn Phượng Hoàng tinh sảo trên cây trâm, lạnh lùng hỏi: "Hạ Lan, cái này là của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998477/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.