Một hồi vu sơn mây mưa tàn khốc thô bạo dần dần bình ổn xuống.Phượng trữ lan thở dốc, đột nhiên thả cổ tay Long y hoàng – cổ tay, mới vừa rồi một mực bị hắn kiềm chế , đã trở nên sưng đỏ.Hắn rời khỏi thân thể đối phương, nhìn mãn giường điểm một cái chấtlỏng màu đỏ tươi, trong mắt nhiệt độ cũng hạ xuống, bước thẳng xuốnggiường, cầm lấy y phục mới vừa rồi hắn vứt xuống mặc vào, cột lại tócrối của hắn về phía sau đầu,đồng thời cũng cài lại thắt lưng, đi thẳngtới cửa.Người nằm ở trên giường , ngực cũng phập phồng kịch liệt, thân thểbuồn thiu của nàng chậm rãi lật qua, hai tay mới vừa rồi bị Phượng trữlan nắm đến chết lặng, nàng mang chiếc chăn đơn bên cạnh quấn lại bênngười che đi đôi ngực trần đang phập phồng kia.Cùng với động tác của nàng, tóc dài từ trán nhẹ nhàng rơi xuống khắp giường, che đi cái chiến trường đã để lại dấu vết máu đo đỏ trên đó,bởi vì mới vừa rồi nàng cắn chặt môi_ ẩn nhẫn, khóe miệng chậm rãi cóvết máu chảy ra, bởi vì mớ tóc rối bù của nàng, mà nhìn không rõ vẻ mặt, thứ duy nhất thấy được lúc này là thân thể không ngừng run rẩy củanàng.Da tay trắng nõn của nàng ứ đọng dấu vết thâm tím, vết máu từ hai chân vẫn không ngừng chảy xuống.“Phượng trữ lan…” Long y hoàng – thanh âm hờ hững truyền đến.Phượng trữ lan dừng lại cước bộ, định xoay người sang định nói cáigì đó, ngay lập tức một cái tát thẳng gương mặt hắn mà tiến tới.“Ba!”Một cái bàn tay nặng nề đầy oán độc kia lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-thai-tu-phi/2383247/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.