Long y hoàng đang chuẩn bị ra ngoài, đang định cài lên tóc chiếctrâm ngọc, sau đó nhấc tay áo lên nhìn thấy dấu vết trên tay, ý nghĩđịnh xuất môn của nàng lập tức bỏ đi.Tính đến lúc vết thương biến mất , nàng đi dạo ra giải tỏa tâmtrạng, chính là đến lúc nhìn thấy Nhan phi thì cũng đến giữa trưa ngàythứ ba rồi.Trong khoảng thời gian hai ngày trước , Long Y Hoàng một mực nghỉngơi ở trong phòng, không gặp bất cứ ai, lẳng lặng chờ vết thương biếnmất.Chính là, trời sinh ra tính nhẫn nại của nàng không được bao lâu,đến giữa trưa ngày thứ ba cũng không nhịn được nữa mà đi ra khỏi phòng.Nàng không muốn lại bị hoàng hậu chọn làm bia trút giận, chỉ đi dạo một chút ở hậu hoa viên thái tử phủ.Bố cục hậu hoa viên rất đơn giản,những hàng liễu rủ hai bên, trongđó là không ít những cành hoa đào nở, hoa mai nở , hồ nước dưới kia làtản mạn những đóa Hồng liên xinh đẹp, hai bên bờ sông là từng tảng lớnhoa cúc, cách bài trí khá là hòa hợp với thiên nhiên, rất đơn giản,những chòi nghỉ mát đều là dùng tới cổ môc Kiến thành, không có nửa điểm giả dạng, tự nhiên mà cổ kính.Thoạt nhìn, liền thấy con người Phượng trữ lan cái loại…,không ngờcũng thích những đồ đơn giản, Long y hoàng vẫn cho rằng hắn cũng nhưnhững hoa công tử kia, chỉ thích dùng đồ nạm vàng thế ngọc xa xỉ . Chính là, dù Phượng Trữ Lan có yêu thích cái gì, có tốt đẹp thếnào, trải qua bao nhiêu chuyện tình gì, Long Y Hoàng cũng không dám cónửa tia hi vọng xa vời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-thai-tu-phi/2383245/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.