“Các con muốn có chứng cứ? Được, Cha có rất nhiều chứng cứ. Cha biết thời điểm các con sinh ra và rất nhiều chuyện khác, có muốn nghe cha kể một chút hay không?” Lang Vương mềm giọng hỏi.
”Thật không? Vậy chú nói đi, nếu như nói đúng, bọn cháu sẽ tin chú.” Thiên Tầm bắt đầu làm dáng vẻ giống như chuẩn bị chăm chú nghe chuyện xưa.
”Vậy anh cho các con nhé, em đi tìm cha em.” Bạch Tuyết đi ra ngoài, đến thư phòng.
Kỳ thực, cô muốn nói cho Bạch Hàn biết trong nhà mới vừa xuất hiện thêm ba vị khách nhỏ.
Bạch Tuyết gõ cửa, sau đó bước vào thư phòng.
”Tuyết nhi, đến, ngồi.” Bạch Hàn gỡ kính viễn thị xuống, đặt quyển sách trong tay xuống bàn.
”Dạ.”
Bạch Tuyết lên tiếng trả lời Bạch Hàn rồi ngồi xuống bên cạnh.
”Tuyết nhi, lần này cậu ta đến, hình như có chút thay đổi? Cha dường như cảm thấy cậu ta rất vui vẻ.” Bạch Hàn nói như có điều suy nghĩ, kỳ thật, ông muốn nói cho Bạch Tuyết ý nghĩ trong lòng mình là ông cũng hi vọng Lãnh Dạ trở thành con rể ông.
”Dạ, đúng vậy, thay đổi một điểm.” Bạch Tuyết nói thật nhỏ.
”Con thích cậu ta sao?” Cha cô thăm dò hỏi.
Bạch Tuyết phản xạ có điều kiện nhíu mày, đây là lần đầu tiên cha hỏi cô có thích Lãnh Dạ hay không?
Mặc dù bây giờ hỏi cũng đã muộn, thế nhưng, ông ấy vẫn hỏi, trong lòng Bạch Tuyết ít nhiều nổi lên cảm giác được người thân quan tâm.
Mặc dù Bạch Tuyết không nhớ chuyện của mình và Lãnh Dạ trước đây, nhưng hiện tại cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-vuong-tong-giam-doc-vo-yeu-duoc-cung-ma-hoang/555446/chuong-231-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.