“Không nên nói đùa,tim ba không được tốt, sao con có thể có đứa nhỏ, lần trước lúc ba thấycon mặc dù con mang thai, thế nhưng khi đó bụng con rất nhỏ, sao có thểthoáng cái sinh ra đứa nhỏ đến?” Bạch Hàn không tin đứa nhỏ là của BạchTuyết.
”Đúng vậy, nói ra, ai cũng sẽ không tin, sao con có thểmang thai ba tháng liền sinh con chứ! Thế nhưng, ba, đây là thật.” Bạch Tuyết xót xa trong lòng nói, chuyện kỳ lạ phát sinh ở trên người cô quá nhiều, cô không có cách nào tiếp thu nổi! Huống chi là ba!
”Đùa giỡn gì đó, nào có ba tháng đã sinh con? Ai mà không mang thai mười tháng sinh con!”
”Ba, mặc kệ ba có tin hay không, bọn nhỏ là từ trong bụng con sinh ra, hơnnữa, hơn nữa, bọn chúng có thể chạy, còn có thể nói, bước đi, còn có thể tự mình ăn cơm, hơn nữa răng của bọn nó cũng dài ra.” Bạch Tuyết nóimột năm một mười với ba, ánh mắt Bạch Hàn trở nên quỷ dị, mặt tối ám,chẳng lẽ là Tuyết nhi bị bệnh, nói lung tung!
Thảo nào hôm nay Lãnh Dạ cùng không giống như trước đây, thì ra cậu ta bắt nạt Tuyết nhi tới ngốc!
Khó trách cậu ta ở cùng Tuyết nhi, thì ra là như thế này!
”Đứa nhỏ, con trước ngồi ở đây một lát, ba đi xem ba đứa nhỏ, con trước tiên không được đi qua.” Bạch Hàn căn dặn Bạch Tuyết không được đi tới, thật ra là nghĩ hỏi riêng Lãnh Dạ, bệnh tình Tuyết nhi có nghiêm trọngkhông?
”Ừm, ba đi nhìn đi.” Bạch Tuyết cười cười.
Bạch Hàn đi ra, Bạch Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-vuong-tong-giam-doc-vo-yeu-duoc-cung-ma-hoang/555447/chuong-231-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.