– Lên trên một chút.
Ông cụ Phương híp mắt liếc:
– Tuyệt chiêu đặc biệt này Dật Phi có thể làm được sao?
Lâm Dật Phi buông dao gọt hoa quả xuống, trốn tránh không đáp:
– Bất luận như thế nào, chỉ lực và nội công của Quân Ức cũng không tệ.
– Đúng vậy.
Ông cụ Phương gật đầu nói:
– Nếu không thì sao tên đơn đao chấn động Cửu Châu đó sợ hãi đến như vậy, sém chút là dập đầu bưng trà, sau đó ông cùng cô ấy đi thì mới phát hiện cô ấy đã đánh bại hơn mươi người gọi là cao thủ, nhưng không hề sợ họ trả thù, vẫn làm như vậy. Còn ông thì ngày nào cũng ngủ không ngon, sợ bị người bắn chết, đánh chết. Cũng không biết là cô ấy nói cô ấy đã tìm hai năm rồi, chẳng lẽ ngày nào cũng qua những ngày như vậy. Sau đó không có ai tìm cô ấy, ông rất vui, cô ấy lại tỏ ra rất thất vọng, lại hỏi ông tìm người ở đâu thì tiện, ông nói là có hai chỗ, một là ở trong chỗ ở của quân đội, hai là ờ đại Thương Hải, bởi vì ở hai nơi đó đều là rồng rắn hỗn tạp, nhiều người lăn lộn thất bại đều muốn ra đó tìm vàng, nếu không thì sao người ta nói đại Thượng Hải là thiên đường của người mạo hiểm, người trong quân lữ thì phức tạp, trời nam đất bắc, chuyện kì lạ gì cũng có. Cô ấy nói vậy thì được, vậy thì ở trong quân doanh một thời gian, nếu như kiếm không thấy thì cô ấy sẽ đi Thượng Hải. Ông thật sự không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578405/chuong-350-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.