Tô Yên Nhiên có chút hối hận, thấy trong mắt Bách Lý Băng có chút khó hiểu thì áy náy nói:
– Băng Nhi, không phải là mình không chú ý nghe, mà là bọn chúng không nói rõ ràng. Là một người nói với một người khác là không biết thằng nhóc đó có nghe lời chúng ta đi làm việc đó không. Sau đó người kia lắc đầu, cũng không nói gì cả. Băng Nhi, cậu thông minh thật đó, lại đoán ra dụng ý của mình. Hai cái vừa rồi, chắc là ám khí hả? Đánh hay lắm!
Bách Lý Băng đỏ mặt:
– Không phải là mình thông minh, mà là Dật Phi sớm đã phát hiện thấy có người mai phục. Anh ấy để mính xử lý tên đó. Mình còn hơi lo lắng nữa. Không ngờ tên đó vô dụng như vậy.
– Hóa ra là vậy.
Tô Yên Nhiên có phần giật mình. Tiêu đại hiệp năm đó trải qua trăm trận chiến, mẹo đối phó với bọn xấu này thì không phải nói. Không biết Bách Lý Băng có biết những chuyện này hay không, cô cũng không tiện nhiều lời:
– Có điều trận nước lớn vừa rồi ập đến quả thật quá đột ngột. Nếu như nói ác giả ác báo, thì tại sao cậu với Dật Phi lại bị cuốn vào chứ.
Bách Lý Băng muốn nói gì đó, đầu óc cô tỉnh táo hơn nhiều, cũng biết chút liên quan dính líu ở đây. Đương nhiên là không đơn giản như Tô Yên Nhiên nghĩ. Nghĩ đi nghĩ lại thì cười nói:
– Tuy là chúng ta bị cuốn vào dòng nước đó, nhưng may không bị gì. Đây cũng có thể coi như là thiện giả thiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578331/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.