– Mày đe dọa tao sao? Ôi sợ quá đi mất.
Cổ Chính Hùng phá lên cười:
– Được, tao sẽ thả cô ta, tao cũng cầu xin mày tha cho tao, Lâm Dật Phi, có phải mày bị đầu nung đến hồ đồ rồi không, chẳng lẽ mày bây giờ không ai bì nổi, muốn uy hiếp tao sao?
– Vậy cậu nói phải làm sao? Không bằng chúng ta…
Lâm Dật Phi không lên tiếng, nhưng lại tập trung tư tưởng lắng nghe nhất cử nhất động xung quanh, không sai, ở đây chỉ có sáu người, bao gồm cả tên ninja đang mai phục đằng sau tảng đá kia, người đó võ công không tệ, có thể co người lại giống như con dơi, gần như dán vào phía tảng đá, Bách Lý Băng không nhìn thấy, nhưng gã lại thấy rất rõ, chỉ là một tên ẩn núp, một người Nhật Bản, một tên quỷ giả tây dương, đều là những tên nhỏ nhặt không đáng kể, nhưng sao có thể khiến cho lòng mình cảnh giác như vậy!
Ba tên không đáng kể? Trong lòng Lâm Dật Phi đột nhiên chấn động mạnh, cuối cùng cũng nghĩ ra được mấu chốt của vấn đề, khẽ ho nhẹ một tiếng, người lao về phía Cổ Chính Hùng nhanh như chớp.
Tiếng ho này rất nhẹ, Bách Lý Băng đã đợi rất lâu rồi, cô cảm giác rất đột ngột, cô cũng nghĩ rằng Lâm Dật Phi còn đợi chúng nói ra mục đích mới ra tay, nhưng hắn đã phát lệnh, mình nhất định phải ra tay. CCô cách tảng đá bên trái rất gần, chỉ cần nhảy một phát là đã đến được chỗ đó, cái châm nhỏ trên tay bắn mạnh ra, cô biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578329/chuong-292-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.