Triển kiệt cung kính hành lễ nói:
– Hóa ra là Cao tiền bối và Hạ tiền bối.
Trình độ võ thuật của y cũng coi như có chút tiếng tăm ở trong Tỉnh, hai vị alaox tiền bối chính là cố vấn danh dự cho cuộc thi năm nay, có thể mọ người rất tôn sùng hai vị tiền bối này.
Vị lão nhân cao hơn đón lấy chai thuốc, trước tiên ông có chút không tin tưởng lắm, sau đó ông đổ một chút ra lòng bàn tay, xoa nhẹ chỗ rượu thuốc đó và nhắm mắt hồi lâu, khi ông mở mắt không khỏi ngạc nhiên nói:
– Lão Hạ thử nhìn xem.
Lão Hạ cũng ngạc nhiên y vậy nói:
– Ồ giống hệt rượu thuốc của tiệm Bố Gia trong thời kỳ đầu kiến quốc, chẳng qua phương thuốc nhà họ Bố đột nhiên bị thất truyền, thật đáng tiếc. Ai là người điều chế ra phương thuốc này vậy, xin ra đây cho lão phu hỏi thăm chút chuyện.
Lâm Dật Phi sớm đã đi đến dưới đài đứng cạnh bác sĩ Tiền nói:
– Hôm qua anh chế được tất cả mấy bình?
Bác sĩ Tiền gãi đầu nói:
– Tài trợ tất cả là 10 bình, tôi dùng hết 20 đồng, ở nhà còn thừa lại nửa hộp, tôi không ngờ được anh lại có ý tưởng này, anh nói tài trợ, ai lại tài trợ kiểu keo kiệt kiểu như anh vậy, Dật Phi, đều do anh sắp đăt hết.
– Vậy anh cứ kí sổ trước đi, đến lúc đó tôi sẽ chi trả cho anh sau.
Lâm Dật Phi mỉm cười nói:
– Tài trợ thứ này, cũng giống như đưa than sưởi ấm vào mùa đông tuyết rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578292/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.