– Ông xem, có mấy người nhìn đâu.
Dương Tu Vũ cảm thán:
– Hôm Lâm Dật Phi nhờ chúng ta đi treo biểu ngữ, tưởng cậu ta nói đùa, ai ngờ bên tổ chức nói không việc gì, đã đợi rất lâu rồi, thật không biết sao cậu ta lại có máu mặt lớn như thế.
– Đương nhiên là có Bác Lý Hùng hậu thuẫn rồi.
Giang minh chủ có chút hâm mộ:
– Có điều bản thân Lâm Dật Phi cũng là chiêu bài. Tu Vũ, tối qua ông thảo luận với Lâm Dật Phi thế nào?
Dương Tu Vũ thấp giọng nói:
– Còn thế nào nữa, tốt nghiệp mỗi tháng nhận mấy trăm tệ, còn không bằng Dật Phi vật lộn một chuyến. Tôi xem trọng cậu ta, không chừng chúng ta có được công thần để khởi đầu công ty.
Giang minh chủ gật đầu lia lịa:
– Tôi cũng nghĩ thế, cũng nghĩ thế.
Lâm Dật Phi đến trước sàn đấu, xé rách dây giăng bên lôi đài, lộn vòng một cú rồi đáp xuống, mọi người đều kêu một tiếng hay. Với trình độ của Lâm Dật Phi, bày ra động tác này có vẻ khoe khoang, nhưng hôm nay hắn đã hạ quyết tâm phải trình diễn một phen.
Đối thủ lần này của hắn là Triển Kiệt của đại học khoa học tỉnh. Y chỉ chầm chậm bước lên, đội cổ động của trường này không nhiều, biểu ngữ giơ lên chỉ có “Triển Kiệt tất thắng”, “đại học khoa học tỉnh cố lên”,…
Ngoại hiệu của Triển Kiệt là Vượn tay dài. Mỗi người tham gia Bách Gia hội đã tập võ nhiều năm, ai cũng có ngoại hiệu đặc sắc, người không có ngoại hiệu như Lâm Dật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578291/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.