– Tôi nhớ ra rồi, lúc chúng ta ở trên mái nhà, Hồng Mai có nhìn thấy Giang Hải Đào đưa một cô gái vào. Anh ta không có thuật phân thân, đương nhiên là sẽ có chứng cứ ngoại phạm.
Tay của Đàm Giai Giai đã ấn xuống, đột nhiên cười khổ:
– Có phải nhiều lúc tôi rất ngốc không? Anh xem, cái thang máy này phải xuống tầng 1 rồi mới lên được nhưng tôi lại cứ nôn nóng muốn lên trên.
Vẻ mặt Lâm Dật Phi có chút khác thường:
– Cô nói khi chúng ta đang ở trên mái nhà có nhìn thấy Giang Hải Đào đưa một cô gái lên sao?
– Đúng vậy, có gì lạ sao?
Đàm Giai Giai khó hiểu hỏi.
– Vậy tổng cộng anh ta dẫn theo hai cô gái lên?
Lâm Dật Phi thì thào tự nói, người vừa rồi không phải là Tô Tình, vậy người đầu tiên không biết có phải là?
– Có gì kì lạ đâu, loại đàn ông như anh ta đem mấy cô gái cũng là bình thường mà, uhm…
Mặt Đàm Giai Giai hơi đỏ, cũng không nói gì nữa.
Thang máy kêu lên một tiếng “ting”, dừng lại ở tầng 1.
– Hai người xuống rồi, nếu không xuống thì tôi sẽ lên tìm đấy.
Phòng Minh Viễn đứng chờ ở thang máy đã lâu, hơi sốt ruột nói:
– Đội trưởng Long, cảnh quan Chương mời huấn luyện viên Lâm lập tức qua đó một chuyến.
Cậu ta vừa nói xong đã đi trước dẫn đường, Lâm Dật Phi thấy trong đại sảnh không còn một mống cảnh sát nào, không khỏi có chút kinh ngạc nhưng cũng không hỏi gì. Đàm Giai Giai không nhịn được hỏi:
–
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578248/chuong-234-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.