Đại Ngưu và bạn gái mới đi tới bàn khác, thì đã có một người lao tới. Đại Ngưu không chú ý bị đụng phải,, lùi về phía sau hai bước, vịn lấy cái bàn, cả giận nói: - Anh làm gì vậy?
- Huynh đệ, cái bàn này chúng tôi nhìn thấy trước. Người đụng vào cậu ta đầy vẻ lưu manh, mặc một cái áo ba lỗ, để lộ hình xăm con rồng giương nanh múa vuốt trên cánh tay, thái độ rất kiêu ngạo, chỉ thiếu bốn chữ “Ta là lưu manh” ghi trên trán.
Đại Ngưu hơi rụt rè. Cậu ta biết đám này là mấy tên lưu manh quanh đây. Dù không sợ, nhưng nếu chọc phải thì hậu hoạn vô cùng. Bình thường có thể nhịn, nhưng lúc này có bạn gái bên cạnh, sao có thể yếu thế được: - Anh thấy trước thì thế nào? Tôi là người tới trước.
Đại Ngưu trừng mắt, gân cổ nói.
Thúy Hoa kéo ống tay áo của cậu ta, thấp giọng nói: - Thôi, chấp bọn họ làm gì, vẫn còn bàn trống.
Tên lưu manh thấy Đại Ngưu có vẻ hung dữ, vốn hơi sợ hãi, nhưng xem xét Thúy Hoa không muốn gây chuyện, cố lấy lá gan: - Anh em, có kẻ mắt mù gây sự với chúng ta, anh em nói xem nên làm gì bây giờ?
Lập tức có bốn năm tên lưu mạnh từ bên ngoài chạy vào, thoáng cái bao vây Đại Ngưu lại. Quán ăn này vốn không lớn, vài người vây lại liền chật kín. - Còn làm sao nữa, bảo y bồi tội.
- Tiểu tử, đi chơi với bạn gái chú ý ai nên động vào, ai không nên đông vào. Đại ca Thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1577987/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.