Chuông reng báo hiệu đến giờ nghỉ trưa, Quang lắc đầu kêu răn rắc:
- Trưa nay tụi mình đi đâu ăn vậy?
Tùng rê chuột, cố vẽ cho xong phần còn lại:
- Đi quán nào là lạ đổi khẩu vị đi.
Lân chép miệng than vãn:
- Càng đi làm lâu, càng thấy cơm má nấu là ngon nhất.
- Bởi vậy mai mốt chọn vợ, em nhất định lựa cô nào biết nấu ăn ngon. Sáng nấu cho em ăn, trưa nấu cho em ăn, chiều cũng nấu cho em ăn luôn. Hì hì.
Quang xoa cằm:
- Tiêu chuẩn đó ở thời đại bây giờ hơi khó nha mậy.
Tùng chép miệng:
- Ừ, con gái thời nay không phải như thời xưa nữa, không chịu suốt ngày bó buộc mình nơi góc bếp đâu.
Lân huýt vai Tín:
- Vậy mới nói. Thằng Tín là sướng nhất trên đời. Vợ nó vừa dễ thương, vừa dịu dàng, vừa biết nấu ăn ngon.
Đúng lúc bác bảo vệ gõ cửa, bước vào. Gật đầu chào mọi người, bác đưa phần cơm trưa cho Tín:
- Vợ cậu gửi cho cậu.
Tín nhận lấy:
- Cám ơn bác.
Bác bảo vệ vừa quay lưng, ai nấy la ầm lên:
- Đó, vừa nhắc đã tới. Trưa nào vợ mày cũng đem cơm lên cho mày ăn hết.
Tùng đã xong việc, nhấp chuột lưu lại, hỏi:
- Vợ mày cũng đi làm, sao có đủ thời gian chuẩn bị cơm trưa cho mày?
Tín đẩy hộp cơm qua một bên:
- Sáng sớm Vã Hà đi chợ và làm hết rồi. Trưa về chỉ hăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tham/2626423/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.