Đón Hà tan ca, Trọng Tín đưa cô đến quán cà phê Gió ở khu Thanh Đa, Bình Quớ.
Trời lúc này chập chọang tối. Các đôi tình nhân hầu như đã lấp đầy hết mọi ghế. Họ tự nhiên biểu lộ những cử chỉ thân mật, âu yếm dành cho nhau.
Vãn Hà ngại ngùng cắm mắt xuống đất, líu ríu theo chân Tín tìm ngồi.
Tín hỏi trống không:
- Thích ngồi đâu?
Vẫn không dám nhìn lên, Vãn Hà trả lời:
- Sát bờ sông nha anh.
Hà nghĩ vị trí đó là tốt nhất. Cô ngồi đối mặt với sóng nước mênh mông, miễn không liếc qua, liếc lại là sẽ không thấy gì hết.
Người phục vụ đưa menu cho hai người chọn và hỏi thăm Tín:
- Mấy tháng nay không thấy anh Tín ghé, tưởng anh đã bỏ quán này rồi chứ.
Rồi anh ta đưa mắt nhìn Vãn hà một cái. Biết Vãn Hà không phải là cô gái hay đi cùng Tín đến quán nhưng anh ta còn biết tế nhị dừng lại, không hỏi tới.
Vãn Hà cười bâng quơ.
Đợi người phục vụ đặt thức uống xuống, rút lui. Trọng Tín lấy gói thuốc trong túi áo ra. Không cần lịch sự hỏi trước Hà một tiếng, Tín tự nhiên mồi thuốc.
Thái độ của Hà, Tín để ý thấy hết. Thả vài vòng khói, Tín ngang ngang hỏi:
- Tôi cũng là khách quen ở nơi đây đó. Có cần tặng tôi ánh mắt ghê tởm, khiếp sợ cho đúng điệu con nhà không?
Vãn Hà bậm môi im lặng. Trọng Tín tiếp tục khiêu khích:
- Không dám bày tỏ quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tham/2626424/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.