Đầu tháng, Vãn Hà về thăm nhà. Cô mở xắt tay lấy bao thư gửi má. Bà Hậu tỉnh bơ móc ra đếm. Bà cau mặt ngay lập tức:
- Vẫn chỉ có 3,000,000 đồng à?
Vãn Hà khó hiểu:
- Dạ, 1,000,000 đồng là tiền lương của con, 2,000,000 đồng là của anh Tín. Như bình thường mà má.
Bà Hậu cất tiền:
- Đồ keo kiệt. Mỗi tháng cho gia đình vợ có 1,000,000 đồng.
Vãn Hà nhẫn nhịn:
- Khi nào con được tăng lương, con sẽ phụ má thêm.
Bà Hậu liếc ngang Vãn Hà một cái:
- Mày không hiểu hay giả bộ không hiểu? Tao không nói tới đồng lương ba cọc, ba đồng của mày. Mày biết thằng Tín làm lương mỗi tháng bao nhiêu không?
Vãn Hà thật lòng:
- Anh ấy không nói, con cũng chưa hỏi tới.
Bà Hậu chì chiết:
- Đó, thấy chưa, nói mày ngu mày không chịu.
Ngọc Hòa ngồi giũa móng tay gần đó, đủng đỉnh xen vào:
- Theo thông tin dò la được là khỏang 20 triệu gì đó. Chưa kể % chia trên từng công trình, nhận bản vẽ, chạy công trình ngoài...
Bà Hậu liếc Vãn Hà nửa con mắt:
- Mày nghe chưa hả? Nói vậy là tiền về nó không đưa cho mày giữ phải không?
Vãn Hà chịu đựng sự hạch họe của má:
- Dạ. Nhưng mỗi tháng anh ấy đều đưa tiền cho con chi tiêu trong nhà và tiền phụ má.
Ngọc Hòa xì một cái:
- Có bấy nhiêu, nhiều nhặn gì đâu? “Một người làm quan, cả họ được nhờ”. Mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tham/2626422/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.