Rời khỏi cửa hàng tiện lợi, Kim Chiêu vẫn chưa hết hoảng.
Tay cô vô thức siết chặt lấy hộp sữa chua mát lạnh, trên bình thủy tinh còn đọng lại lớp nước mỏng, giống như đôi mắt lành lạnh của thiếu niên lúc nãy, đâm thẳng vào đáy lòng.
Kim Chiêu không dám nán lại đây nữa, vốn định đi thẳng về nhưng ma xui quỷ khiến thế nào, cô lại quay mặt lại nhìn cửa hàng tiện lợi.
Cách một khoảng, thấp thoáng vẫn có thể nhìn thấy chàng trai đang cúi đầu thanh toán.
Châu Bắc Tự vẫn còn ở bên trong.
Không biết là do dây thần kinh nào kích thích, Kim Chiêu nhanh chóng quan sát bốn phía. Bên cạnh cô là một con đường chật hẹp, chỉ đủ một người đi, bên trong là ngõ cụt đã bị bỏ hoang lâu ngày nên bụi bám rất dày.
Cô chẳng hề nghĩ ngợi, nghiêng mình trốn vào bên trong, chỉ hơi ló đầu ra để lấy chút tầm nhìn.
Quả nhiên, không lâu sau, Châu Bắc Tự đã ra khỏi cửa hàng tiện lợi.
Dường như anh đã ngẩng đầu nhìn xung quanh, sau đó hơi cúi mặt xuống, xách theo túi nilon màu trắng trong tay rồi đi về phía trước.
Kim Chiêu nhìn thấy anh đi vào con hẻm ở phía bên tay phải, chính là con đường mà tối qua trong lúc hoảng loạn cô chạy vào.
Hóa ra nhà anh ở đây.
Vậy thì có thể hiểu được lý do tại sao Châu Bắc Tự lại xuất hiện chỗ cửa hàng tiện lợi đầu hẻm này vào khoảng thời gian đó rồi.
Đợi tới khi bóng lưng anh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-vay-thieu-nu/3434591/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.