Không biết là ai buông tay trước. Tới khi tỉnh táo lại, Kim Chiêu đã rút tay về như bị điện giật, cùng lúc đó, bàn tay ở dưới cũng theo đó rút về.
Nhiệt độ còn sót lại dừng trên lòng bàn tay, có chút cảm giác không chân thật. Trái tim Kim Chiêu đập “thình thịch”, cảm thấy tất cả mọi chuyện xảy ra tối hôm nay đều khó tưởng tượng nổi, khiến đầu óc cô rối bời đến mức tạm thời không suy nghĩ được gì.
Trong đêm tối tĩnh mịch, ánh đèn sáng ngời chiếu xuống nơi không xa, đầu con hẻm nằm dưới cái bóng của thành phố nên vẫn cứ bị bóng đêm tăm tối bao phủ.
Đôi mắt cô mang theo sự hoảng sợ, ánh mắt cũng tựa như ánh đèn loang lổ lúc này, cùng rơi vào khuôn mặt của người đối diện.
Chỉ một khoảnh khắc ngắn ngủi.
Đợi đến khi Kim Chiêu dứt ra khỏi dòng suy tư của mình, lúc cô đang động đậy môi tính nói gì đó thì người trước mặt đã nhìn đi chỗ khác, cụp mắt cúi đầu để thu ô lại, đốt ngón tay trắng gầy nắm lấy cán ô màu đen, xoay người rời đi.
Tận cho đến khi bóng lưng của anh đã biến mất khỏi tầm mắt, Kim Chiêu đứng yên ở đó mới hoàn toàn bình tĩnh lại. Một cơn gió lạnh thổi tới, mang theo cái lạnh đặc trưng của buổi đêm, cô không kiềm chế được mà rùng mình, sợi dây thần kinh nào đó trong đầu bỗng nhiên bị kích thích.
Bây giờ Kim Chiêu mới phản ứng lại, lúc nãy, cô thế mà lại không có một chút phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-vay-thieu-nu/3434590/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.