Nguyệt Dạ Long vươn tay, nắm lấy chu phách, kéo nàng lại rồi gần đè xuống giường.
Hắn quyết định rồi, quyết định thật rồi! Hắn-sẽ-ăn-sạch nàng, ăn sạch, sau đó trói nàng nhốt trong phòng, bảo hộ kín không kẽ hở, không để nàng ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt nữa! Đây là nàng dụ dỗ hắn, cầu hắn khi dễ nàng, hắn rất ngây thơ, phải, ngây thơ trong sáng, bất đắc dĩ nghe lệnh, đây tuyệt đối không phải là ý muốn của hắn, hắn là chính nhân quân tử a, là chiến thần Nguyệt Thần quốc, là mẫu mực thiên hạ, tất không hạ lưu vô liêm sỉ cưỡng hiếp dân nữ, hoàn toàn là bị ép buộc...
Hắn tự thôi miên mình xong, không chút do dự cúi xuống, ngậm lấy cánh môi mềm mại trằn trọc liếm mút. Môi Lan Lan mềm mại, cái lưỡi đo đỏ trơn trượt, đầu mũi tràn ngập mùi rượu thơm nồng và mùi hương dịu nhẹ của riêng nàng, tất cả làm hắn mê say trầm luân, không muốn tách rời. Tay kia bận rộn đem chu phách ném xuống giường, còn sờ đến dây cột của yếm nhỏ tháo ra. Trong phòng nhiệt độ tăng vọt, ngập tràn mùi vị hoan ái, duy chỉ còn tiếng môi lưỡi hòa nguyện và tiếng thở dốc của Nguyệt Dạ Long.
Hắn ngẩng đầu, tiện tay vứt yếm nhỏ sang một bên, hai mắt long lanh nhìn tiểu nhân nhi dưới thân.
Phượng Họa Lan hai má hồng rực, mắt phượng nhắm nghiền, môi đỏ mọng ướt át vừa được tưới tắm no đủ hé mở, lộ ra răng trắng như ngọc trai và cái lưỡi đinh hương khiêu gợi, hai đỉnh anh đào nhỏ vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-lan-vi-phu-tinh-nguyen-lam-am-giuong/3151686/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.