Ở nhà hết một đêm, sáng chủ nhật Giang Vãn Trừng quay lại trường.
Giang Vãn Ninh cũng không cho anh được ý kiến gì mang tính xây dựng, Giang Vãn Trừng phân tích một hồi lâu mà cũng không thấy cái nào thích hợp.
Cái gì mà biểu đạt thẳng tâm ý với cô chứ? Chắc là sẽ nhận được combo mỉm cười lắc đầu từ chối của Nhan Nghiên mất thôi.
Còn cái gì mà mua bữa sáng rót nước xun xoe với cô… bản thân Giang Vãn Trừng sẽ không ăn đồ của người lạ, cho nên anh cảm thấy việc này cũng không được.
Nghĩ tới nghĩ lui, ấy thế mà biện pháp tốt nhất lại chính là “tình cờ gặp gỡ”.
Tối đó Giang Vãn Trừng đã nghiên cứu tỉ mỉ thời khóa biểu của Nhan Nghiên, tạo ra phương án “tình cờ gặp gỡ” hoàn mỹ nhất.
Ngày hôm sau, từ quán cà phê vào lúc bảy giờ bốn mươi đến cửa hàng tiện lợi vào lúc sáu giờ ba mươi. Khi Nhan Nghiên gặp được Giang Vãn Trừng lần thứ năm trong ngày, cuối cùng cô cũng không nhịn được nữa.
Cô tính tiền xong thì đi ra khỏi cửa hàng tiện lợi, sau đó quay lại chặn người ở cổng.
Giang Vãn Trừng sặc nước trước hành động này của cô, anh quay đầu lại ho dữ dội mấy tiếng, tai đỏ lên.
Nhan Nghiên liếc mắt nhìn anh: “Đàn anh, anh đi theo em.”
Cô dẫn đường ở phía trước, Giang Vãn Trừng đi theo sau cô, cách cô tầm hai bước.
Cuối cùng, hai người lại đi đến bờ sông lần trước.
Giang Vãn Trừng lúng túng đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-huong-sau-man-truong/2848376/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.