Khi giảng bài cho cô, Giang Vãn Trừng có thể thấy rõ ràng là Nhan Nghiên có mạch suy nghĩ liền mạch, động não cũng nhanh.
Sở dĩ cô không giải ra được bài này là vì tư duy ở bước nào đó đã bị giới hạn lại một chút, sau khi Giang Vãn Trừng chỉ rõ cho cô, mạch suy nghĩ của Nhan Nghiên cũng thông suốt ngay tức thì.
“Em hiểu rồi.” Một suy nghĩ nhanh chóng lướt qua trong đầu Nhan Nghiên, cô cũng đã sáng tỏ thông thấu: “Em nghe hiểu rồi.”
Vốn dĩ anh còn tưởng rằng có thể nhân cơ hội dạy kèm Toán cao cấp cho cô để gia tăng thời gian tiếp xúc và giao tiếp với cô, ai ngờ đâu, con đường này không hề suôn sẻ.
Trước kia Giang Vãn Trừng trưởng là trình độ của Nhan Nghiên không khác Điền Nghi Niên là bao, bài hơi khó một chút thì cần anh giảng nhiều lần mới có thể hiểu được, vậy thì anh có thể nhân cơ hội nói chuyện ở cùng cô nhiều hơn. Thế thì đến cuối học kỳ, kiểu gì thì quan hệ của bọn họ cũng sẽ gần thêm được một bước lớn, thế mới phải chứ nhỉ?
Nhưng trình độ của Nhan Nghiên bỏ xa Điền Nghi Niên tám con phố.
Giang Vãn Trừng lặng lẽ thở dài, sau đó hỏi cô: “Còn vấn đề nào khác không?”
Anh trông mong Nhan Nghiên lấy ra thêm mấy bài nữa, nhưng cô lại lặng lẽ lắc đầu.
Giang Vãn Trừng khựng lại một chút, sau đó hỏi dò: “Em muốn nghe cách giải khác của bài này không?”
Ánh mắt Nhan Nghiên sáng lên, ẩn chứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-huong-sau-man-truong/2848374/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.