Ngô Ngạn Thần vừa cười thầm anh trai, thì giờ bản thân cũng không khấm khá hơn là mấy. Chắc do uống chút rượu nên anh khư khư muốn níu kéo.
Tạ Na Anh lại bị kéo vào lòng người ta.
- Anh nhớ em.
- Ừm, cảm ơn anh.
- Anh nhớ em nhiều lắm.
- Ừm, cảm ơn anh nhiều lắm. Anh về đi, em sẽ biết ơn anh.
Mặc cho dáng vẻ hơi đáng thương của Ngô Ngạn Thần, Tạ Na Anh quyết tâm dứt khoát bỏ về nhà. Cô sợ vùng vằng mãi thì mình sẽ xiêu lòng mất.
Cơ mà về tới cửa cô đã gặp Tạ Anh Huy đang chơi ở ngay lối ra vào. Nhìn con trai thoang thoảng nét giống bố, cô không khỏi thở dài. Nói thật là cô sẽ chẳng bao giờ quên được Ngô Ngạn Thần, bởi nỗi đau tình yêu quá lớn. Sinh ra đứa con mang dòng máu của anh, cô lại càng không thể quên. Đã vậy Anh Huy lớn lên, tới nét ăn nét ngủ cũng bắt đầu thể hiện giống anh ấy.
***
Hết cách để tiếp cận được Tạ Na Anh, hôm sau Ngô Ngạn Thần chai mặt mò đến tiệm ăn của bố mẹ cô, còn ra vẻ như thể tình cờ lắm.
Còn gì tuyệt vời hơn khi vừa ngồi chưa ấm chỗ thì mục tiêu đã xuất hiện, lại còn có cả Tạ Anh Huy đính kèm.
- Chú Ngạn Thần!
Na Anh còn đang ngoài xe lấy đồ, thì con trai đã ton ton vào cửa tiệm và phát hiện ra người chú nọ từng chơi lego cùng.
Cậu bé lập tức sà tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-dau-yeu-it-lan-hai-dam-sau/3624687/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.