Thường thì trẻ con đều thích trứng chiên, nhưng Tạ Anh Huy thì ngược lại.
- Sao lại không ăn trứng?
- Chỉ đơn giản cháu là không thích thôi ạ.
- Chú cũng không thích trứng.
Rồi hai người cười hihi với nhau, Ngô Ngạn Thần bỏ đĩa trứng ra xa chỗ góc bàn.
Anh không hiểu vì sao mình lại cảm thấy cậu bé này thân thương gần gũi đến thế, có lẽ là do mẹ cậu bé là bạn gái cũ của anh?
Ngô Ngạn Thần không nghĩ nhiều, anh ăn một miếng lại xúc cho Tạ Anh Huy một miếng. Mẹ của Na Anh còn thốt lên.
- Xem kìa, Anh Huy nhà ta có vẻ thân với anh em nhà Nghệ Quân. Nhưng ở bên Nghệ Quân thì nó luôn tự giác, người ta có ý muốn xúc cho thì nó cũng không cần. Mà ở bên Ngạn Thần thì làm nũng thế.
- Mẹ à, Nghệ Quân còn phải chăm Hải Chi, dĩ nhiên là Anh Huy không muốn làm phiền anh ấy.
- Cũng phải, mà con với Nghệ Quân....
- Bọn con là bạn bè bình thường, mẹ đừng cố gán ghép nữa. Con và anh ấy không thể yêu đương được đâu.
- Con đó, giờ còn trẻ nghĩ đơn giản. Sau này con già, Anh Huy sẽ có gia đình của riêng nó, con một mình ổn làm sao được. Trong nhà phải có người đàn ông.
- Thôi mẹ, chúng ta đừng nhắc vấn đề này nữa.
- Được được, mẹ không nói nữa. Con đúng là cứng nhắc.
***
Ăn xong được một lúc thì Ngô Ngạn Thần cũng phải đi về. Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-dau-yeu-it-lan-hai-dam-sau/3624688/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.