🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

 

Thấy ta không động đậy, bà ta lại nhỏ nhẹ khuyên nhủ:

“Chính vì con là con ruột của mẫu thân, nên chúng ta càng phải biết điều, phải hiểu chuyện, có phải không? Người trong nhà chịu chút khổ, chịu chút ấm ức, đó gọi là giữ đại cục. Còn thiếu gia, tiểu thư thì không giống — họ là khách, là quý nhân. Nếu để họ chịu tủi thân, thiên hạ ngoài kia sẽ nói gì mẫu thân? Họ sẽ bảo mẫu thân độc địa, vô tình vô nghĩa, ngược đãi cô nhi. Danh tiếng mẫu thân xấu đi cũng chẳng sao… nhưng cái nhà này không thể tan nát.”

“Tiểu Yến à, con là đứa hiểu chuyện nhất. Nếu ngay cả con cũng không thông cảm cho mẫu thân, không giúp mẫu thân gánh chút khổ này… mẫu thân sống còn hy vọng gì?”

Nhìn bà ta lại bắt đầu giở ra cái trò khóc lóc, náo loạn, làm bộ muốn tìm cái c.h.ế.t, ta rút phắt rìu chẻ củi ra, bổ mạnh xuống mặt bàn — mùn gỗ b.ắ.n tung tóe.

“Còn rên rỉ thêm câu nào nữa thì cái lưỡi đó khỏi cần giữ. Nhổ ra, ta để vào lọ cho đẹp.”

Mẫu thân ta nhìn lưỡi rìu cắm sâu trong mặt bàn, sợ đến mức xách váy, lăn lóc bò ra ngoài cửa.

Cánh cửa gỗ bị bà ta đập mạnh đến rung trời.

Ta bưng bát canh lên lắc nhẹ. Ở đáy bát còn đọng mấy cục bọt trắng chưa tan hẳn, thoang thoảng mùi chua rất nhẹ.

Vì muốn tiễn ta xuống hoàng tuyền mà tỉ mỉ đến vậy… chỉ tiếc cho con gà mái già này.

Đột nhiên, sống lưng ta lạnh toát — có một ánh nhìn âm thầm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-trung-yen/4882338/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lâm Trung Yến
Chương 4
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.