Một lúc lâu, vẫn không thấy Quản Nhạc đi ra. Lòng Uyển Nhi bắt đầu cảm thấy lo lắng.
Uyển Nhi liền mở cửa xe định đi vào trong tìm anh, thì liền bị hai tên lạ mặt bịt lấy miệng mà lôi đi.
Hai tên đó kéo cô đến một căn phòng, mạnh bạo mà đẩy cô vào trong khóa chặt cửa lại.
Uyển Nhi cứ thế mà đập cửa gào lên nhưng chẳng ai nghe thấy cả, cô bất lực tựa lưng vào cửa.
Bỗng cánh cửa lần nữa lại được mở ra.
Là anh, Quản Nhạc.
Uyển Nhi vội ôm lấy người anh nhưng mà có gì đó không đúng lắm. Người của Quản Nhạc lúc này nóng rang còn đỏ hết cả lên.
Quản Nhạc cứ thế mà vồ lấy người Uyển Nhi.
"Quản Nhạc, anh làm sao thế?"
"Uyển Nhi, anh rất nóng"
Tâm trí của Quản Nhạc lúc này như mất hết sạch vậy. Cứ lao thẳng vào người Uyển Nhi.
"Quản Nhạc, anh tỉnh táo lại đi"
"Uyển Nhi, giúp anh"
Giúp cái quái gì chứ?
Không nói làm sao cô biết được anh muốn giúp cái gì.
Uyển Nhi cứ thế mà loay hoay mãi, làm cho Quản Nhạc đang bức rứt lại càng khó chịu hơn.
Sao cô lại ngốc đến vậy chứ?
Quản Nhạc lao tới đè Uyển Nhi ra giường.
"Quản Nhạc, nơi này không phải nhà của chúng ta"
Nhưng giờ phút này anh nào quan tâm chứ. Nếu còn ráng nhịn chắc chắc anh sẽ chết mất.
Quản Nhạc cứ thế mà hôn ngấu nghiến lấy Uyển Nhi. Đôi tay bắt đầu không chịu yên phận mà mò mẫm nơi phần ngực của cô. Hôm nay, vừa hay cô lại mặc một chiếc đầm cúp ngực, cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-tong-chung-ta-la-gi-cua-nhau/910907/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.