Quản Nhạc cứ thế ôm lấy eo Uyển Nhi mà tiến lên sân khấu.
Phương Nhã gượng cười mà đi đến trước, mặt Quản Nhạc chắn anh lại ý định không cho anh lên sân khấu.
"Quản Nhạc, con có biết mình đang làm cái gì không? Con như thế này là đang bôi tro trét trấu vào nhà họ Lâm đó"
Bôi tro trét trấu sao?
Phương Nhã bà còn tư cách để nói người khác là kẻ bôi tro trét trấu sao?
"Mẹ, lần trước con đã nói rất rõ ràng rồi. Là do chính mẹ ép con đến bước đường ngày hôm nay. Người không cho Lâm gia danh dự là mẹ chứ không phải con"
Phương Nhã như chết lặng trước những lời nói của Quản Nhạc. Bà không ngờ rằng đứa con trai mà bao năm qua luôn luôn tôn thờ bà, ngày hôm nay chỉ vì một đứa con gái mà dám đứng trước mặt bà nói bà không cho Lâm gia danh dự.
"Quản Nhạc nếu hôm nay con dám bước lên đó phủ định mối hôn sự này, ta sẽ không còn có đứa con như con nữa"
Bà là đang đe dọa sẽ từ anh sao?
Có người mẹ nào lại đem hạnh phúc của con mình ra để trao đổi như bà không?
"Mẹ. Lần này là con tôn trọng người mà gọi một tiếng mẹ. Nhưng nếu còn ép con, con không chắc mình còn có thể gọi người là mẹ nữa hay không"
Quản Nhạc, nắm lấy tay Uyển Nhi mà kéo cô lên sân khấu để mặc mẹ mình đứng đó.
Anh tiến lên gần chỗ ông Cao, đưa tay cầm lấy chiếc mic từ trong tay ông ta, khiến cho ông ta có chút giận dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-tong-chung-ta-la-gi-cua-nhau/910906/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.