Một lúc sau, Uyển Nhi ngồi ở phòng khách nghe có tiếng xe. Thừa biết là ai về, cô liền đứng lên đi thẳng ra sau vườn.
Quản Nhạc vào trong không tìm thấy cô đâu, khó chịu ra mặt mà kêu vệ sĩ vào.
"Uyển Nhi đâu"
Rõ ràng lúc nảy cô ấy vào trong rồi mà.
"Lâm tổng, sau khi gọi anh cô Uyển Nhi lập tức đi vào trong, không hề ra ngoài."
Quản Nhạc ra hiệu cho vệ sĩ lui ra. Cô ta thì có thể đi đâu được chứ. Không lẻ không cho cô ta đi, cô ta liền lén trốn đi rồi sao?
Nhớ lại gì đó, Quản Nhạc liền nhanh chân đi ra sau vườn. Quả nhiên là cô ta ở đây.
"Cô ra đây làm gì?"
Uyển Nhi giật mình, xoay lại nhìn anh. Bình thản nói.
"Ngắm hoa không được sao?"
Nhìn cô hôm nay thật khác, công bằng mà nói cô xinh đẹp chẳng khác nào một minh tinh hạng A cả.
"Tôi đưa cô ra ngoài"
Như sét đánh ngang tai, Uyển Nhi như vẫn chưa tin được mà nhìn anh. Thật sự cho cô ra ngoài sao?
"Không muốn đi nữa sao?"
Uyển Nhi giật mình, bỗng nhiên cười hiếp mắt, cô vui mừng khôn xiết mà đứng lên chạy đến trước mặt anh.
"Thật sao? Có thể ra ngoài sao?"
Nhìn cô vui mừng cứ như một con chim non lần đầu vỡ tổ mà được bay ra thế giới ngoài kia vậy. Cũng là lần đầu tiên cô cười như thế này trước mặt anh. Nụ cười của cô thật sự rất đẹp.
"Thật"
Nói rồi Quản Nhạc xoay lưng đi thẳng ra xe, Uyển Nhi cứ thế vui mừng mà lẽo đẽo theo phía sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-tong-chung-ta-la-gi-cua-nhau/910872/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.