Kì Hân hận không thể tự tay bóp chết Uyển Nhi ngay lúc này. Miệng cô liền lẩm bẩm.
"Quản Nhạc, anh thay đổi rồi. Vì ả ta mà anh bỏ mặc em. Anh quên rằng người hại chết em gái anh là cô ta sao?"
"Uyển Nhi, nhất định cô không thể sống yên ổn."
"Tôi sẽ bắt cô nếm trãi từng chút một."
...
Uyển Nhi cứ nhìn chằm chằm vào hai bàn tay đan chéo vào nhau. Lần đầu tiên anh đứng về phía cô, bênh vực cô.
Sao tim cô lại có chút cảm giác vui nhỉ?
Mấy ngày nay đối với cô, anh lại hết sức dịu dàng. Sợ rằng đây chỉ là mơ, ngày mai tỉnh lại cô sẽ phải trở về với thực tại tàn nhẫn mà thôi.
Bộ dạng ngơ ngác của cô, làm cho tâm trạng người nào đó có chút thoải mái khó tả.
Quản Nhạc buông tay cô ra, ân cần nhìn cô mà nói.
"Lần sau, có gặp cô ta thì tránh xa ra chút"
Là đang lo lắng cho cô sao? Anh ta không bắt nạt cô thì thôi, ai dám bắt nạt cô chứ?
"Tôi không có gây chuyện với cô ta. Là cô ta gây chuyện với tôi trước."
Nhìn cô cứ như con mèo nhỏ, sợ người ta bắt tội mình vậy. Quản Nhạc lòng có chút mắc cười. Nhưng rồi lại giấu vào trong.
"Tôi biết rồi"
"Muốn ăn gì không?"
Uyển Nhi lắc đầu nhìn anh.
"Vậy tôi đưa cô đi mua đồ"
Mua đồ sao? Hôm nay anh ta lại ăn trúng gì nữa sao? Anh ta lại tốt với cô nữa rồi?
Nói rồi Quản Nhạc kéo tay Uyển Nhi vào shop quần áo gần đó. Nhân viên thấy anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-tong-chung-ta-la-gi-cua-nhau/910873/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.