Như thể những thứ nên xuất hiện không nên xuất hiện, lúc này lại mỗi lúc một phóng đại. Bao gồm cả trước khi bản thân cậu tới đây, tất cả những gì nguyên chủ Lâm Tiêu Dương đã trải qua.
Vốn dĩ cậu từng phun tào vô số lần vì những phiền phức mà Lâm Tiêu Dương mang tới cho mình, nếu như lúc đó hắn ta không chia rẽ Mạnh Phàm và Phương Húc Nhiên, hoặc là không đem tất cả cái nồi này vạ vào người mình, biết đâu cậu sẽ không cần phải liều mạng thừa sống thiếu chết như vậy.
Có thể đợi đến khi hắn ta thật sự đối mặt với cái chết, trơ mắt nhìn sinh mệnh của mình từng ngày trôi qua, thậm chí cảm giác được qua rõ ràng sự thật rằng bản thân chẳng còn sống được mấy ngày, nhưng khi trực tiếp đối mặt với nó, ngay cả hắn cũng không biết vì sao lại nảy sinh dục vọng cầu sinh. Dường như cậu cũng không hoàn toàn là vì độ khó kinh hoàng của nhiệm vụ này.
Cậu nhìn thấy trong giấc mơ, càng giống như đang dùng góc nhìn thượng đế, để dõi theo quá khứ của Lâm Tiêu Dương thế giới này.
Trên băng ghế trước cửa phòng bệnh, hắn vò chặt tấm giấy xét nghiệm trong lòng bàn tay, trong mắt đỏ au không thể cho dấu. Một lát sau hắn mới như tiếp thu sự thật phũ vàng này, gấp tờ giấy mỏng tang lại, khi vừa muốn cất đi lại khựng lại, cuối cùng hắn lại đứng phắt dậy đi đến chiếc thùng rác bên cạnh, xé nát nó rồi ném vào trong.
Hắn lảo đảo đi ra cửa chính bệnh viện, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-de-dung-than-the-om-yeu-cong-luoc-muc-tieu-day/847923/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.