Lúc đó, Thường thị (vợ của Đồng Vị Sơ, bá mẫu của Đồng Cẩm Nguyên) cũng có mặt ở đó.
Vừa nghe nói là rượu nho của Phòng gia, Thường thị liền cười: “Nghe nói rượu này uống rất tốt cho sức khỏe người già. Hôm nay con cũng định sai người đi mua mấy bình cho mẫu thân, ai ngờ đi chậm nên hết sạch. Con đang định sáng mai đi sớm. Không ngờ Cẩm Nguyên lại mua được rồi.”
Đồng lão phu nhân nhìn mấy bình rượu, cũng ngạc nhiên: “Có phải loại rượu nho của nhà Trạng Nguyên lang mà năm ngoái cả kinh thành đồn ầm lên không?”
Thường thị cười gật đầu: “Chứ còn gì nữa ạ. Năm ngoái con đã nghe nói rượu nho nhà Phòng tu soạn ủ ngon tuyệt, nhưng nhà chúng ta với nhà họ không có quan hệ gì, nên cũng không dám mặt dày đến xin.”
Đồng Cẩm Nguyên nghe vậy, vẻ mặt có chút thay đổi, nói: “Sau này nếu tổ mẫu và bá mẫu cần, cứ nói với con. Nhà chúng ta và Phòng gia có chút quan hệ làm ăn. Cho nên, mấy bình này không phải con mua, mà là Phòng gia tặng. Tất cả đều là rượu nho thượng hạng.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Thường thị mừng rỡ: “Thật sao? Hóa ra nhà ta có làm ăn với nhà Phòng tu soạn à? Vậy thì tốt quá. Xem ra sau này chúng ta đều có lộc ăn rồi.”
Tuy Thường thị nói là mua cho Đồng lão phu nhân, nhưng trong lòng, bà ta cũng muốn mình và con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747399/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.