Người phụ nữ trung niên ban nãy vẫn đứng nói bên cạnh, giờ đang xấu hổ đứng im tại chỗ. Phòng Ngôn liếc thấy mấy người hóng chuyện định bỏ đi, nhưng cũng có mấy người muốn tiến lên xem thử loại rau dại bán hai văn một cân này có gì hay. Nàng vội chạy lên trước, cười nói: “Dì ơi, hay là dì nếm thử đi? Miễn phí mà.”
Đây là cơ hội giới thiệu hàng tốt biết bao, nhiều người thế này, nếu ai cũng thấy ngon, mỗi người mua một ít, chẳng mấy chốc là bán hết veo.
Người phụ nữ kia đang xấu hổ không thôi, thấy Phòng Ngôn bước tới, bà cũng không kìm được tò mò mà liếc nhìn. Do dự một lúc, bà cầm lấy đũa nếm thử. Bà cũng như những người khác, ấn tượng về loại rau dại này là không ngon, lại có mùi hăng hăng.
Nhưng khi nếm thử món này, bà đột nhiên nghi ngờ không biết thứ mình ăn trước kia có phải là loại rau dại này không.
“Đây thật sự là rau sam à? Sao vị nó không giống loại mọi khi thế?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Đương nhiên là rau sam rồi, chẳng qua không phải loại mọc hoang bên ngoài, mà là nhà chúng tôi tự trồng.” Vương thị tiếp lời, nói theo cách đã thống nhất ở nhà. Bà cảm thấy con gái hôm nay như biến thành người khác, tỏ ra rất hứng thú với việc buôn bán, hơn nữa những lời dặn ở nhà nó đều nhớ kỹ. Con gái đã nghiêm túc như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4746901/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.