Vương thị đang nấu cơm trong bếp, vừa hay cái nồi nhỏ không dùng tới, nên Phòng Nhị Ni liền đổ nước vào. Sau đó ra hiệu múa may củi lửa và rau sam, làm một loạt động tác.
Vương thị thấy vậy, nói: “Nhị Ni, con vẫn muốn ăn rau sam à?”
Phòng Đại Ni xem ra đã hiểu ý Phòng Ngôn, nói: “Mẹ, chắc là sáng nay nghe mẹ nói xào không ngon, nên em ấy muốn luộc lên ăn đó mà.”
Phòng Ngôn nghe Phòng Đại Ni nói, liền gật đầu lia lịa. Nhưng mà, thật ra rau sam xào ăn cũng ngon, có lẽ là do họ làm không đúng cách. Thôi thì, nàng cũng không muốn thử xào, tài nấu nướng của nàng quá kém, với lại xào nấu phiền phức, nàng cũng không biết làm, vẫn là làm gỏi trộn đi!
Phòng Ngôn hôm nay đã chịu mở miệng gọi chị, Phòng Đại Ni vui lắm, vì vậy, Phòng Ngôn bảo gì cô cũng làm theo.
Một loáng sau, nước đã sôi. Phòng Ngôn bỏ hết rau sam vào. Khoảng chừng ba phút, nàng liền mở nắp định vớt ra. Kết quả mở vội quá, suýt chút nữa bị hơi nóng phỏng tay.
Phòng Đại Ni vừa thấy, vội tắt lửa, đứng lên nói: “Em gái, em cẩn thận chút. Muốn làm gì chị cả giúp cho.”
Phòng Ngôn a a a chỉ vào rau sam trong nồi, Phòng Đại Ni nhíu mày nói: “Nhị Ni, rau sam mới nấu có một chốc, chắc là chưa chín đâu.”
Phòng Ngôn không nghe, tiếp tục a a a chỉ. Phòng Đại Ni hết cách, đành phải vớt ra giúp nàng.
Vương thị vừa thấy Phòng Ngôn không bị phỏng, cũng không nói gì. Bà cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4746893/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.