Editor: Aubrey.
Ăn uống no nê, Lạc Minh Đạt chuẩn bị đi ra ngoài, mới vừa ra chính sảnh, đã bị A ma kéo lại.
“Tam Nhi! Con lại đi đâu? Chuyện hôm qua ta nói, con suy nghĩ tới đâu rồi?” Lạc phu lang gọi nhi tử lại, hỏi.
Lạc Minh Đạt không kiên nhẫn xoay qua hỏi: “A ma, chuyện gì nữa? Con đang vội ra ngoài, có việc gì chờ con về rồi nói.”
“Ra ngoài, ra ngoài, ra ngoài. Con có chính sự gì mà ra ngoài? Để cha con biết, thế nào cũng sẽ lột da con.”
Lạc phu lang kéo tay hắn lại: “Ta hỏi con, ca nhi nhà Hình Bộ Thị Lang mà hôm qua ta giới thiệu với con, con cảm thấy thế nào? Hôm nay con cho ta câu trả lời chắc chắn đi, ta nói cho con biết, ca nhi này không chỉ thông minh, xinh đẹp, cầm kỳ thư họa cái gì cũng giỏi. Ở Kinh Thành này là ca nhi tốt nhất, người cầu thân xếp hàng dài ra tận cửa thành, con có cầu cũng không tìm được một ca nhi như vậy đâu!”
“A ma! Con còn nhỏ, không phải đại ca và nhị ca qua hai mươi mới thành thân sao? Hơn nữa, con của người tuấn tú lịch sự, lá ngọc cành vàng như thế này, mấy ca nhi mà người tìm sao có thể xứng với con? Người nói xem có phải không?” Lạc Minh Đạt kéo tay A ma làm nũng.
“Con mà là lá ngọc cành vàng?” Lạc phu lang nuốt không nổi điệu bộ làm nũng này, liếc nhi tử một cái, lại nói: “Ta đã nói với con, Đại ca nhi nhà Hình Bộ Thị Lang rất đẹp, có tiền đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-chi-ong-trum-my-thuc/534271/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.