Editor: Aubrey.
Chờ Lạc Minh Đạt đến nha môn, Lạc phu lang gọi quản gia tới, dặn: “Phái người đi tra xét chuyện tăng giá bột mì và hải sản nhắm vào Dư Ký mấy hôm trước, rồi phái người đi qua bên kia sông điều tra thế lực của lão bản Hương Mãn Lâu, Giả Hiếu Nhân. Sẵn tiện tra luôn Giả gia và Tri phủ Thanh Châu.”
“Vâng, thiếu phu lang.” Quản gia gật đầu.
“Nghe nói Tri phủ Thanh Châu là biểu ca của Giả Hiếu Nhân, cẩn thận một chút, đừng để bị phát hiện.” Lạc phu lang dặn thêm.
“Đã rõ.” Quản gia tuân mệnh lui xuống, chuẩn bị đi an bài.
Quản gia đi ra ngoài, Lạc phu lang ngồi ở bên bàn vừa uống trà, vừa suy nghĩ.
Trước kia y cũng giống như người ngoài, cho rằng công công và Thừa Tướng đại nhân bất hòa, dù sao bọn họ cũng thường xuyên cãi nhau giữa thanh thiên bạch nhật, có hai lần xém chút nữa là đánh nhau. Cả Kinh Thành, không ai không biết chuyện này, không phải mượn gió bẻ măng.
Không ngờ, sự thật không phải là như vậy. Khó trách lúc trước phụ thân không có dị nghị gì với hôn sự của y và Lạc Minh Đạt, nói vậy, phụ thân cũng biết chuyện này? Như vậy tính ra, phụ thân cũng theo phe Thừa Tướng.
Đối với sự thật này, Lạc phu lang không cảm thấy khó tiếp nhận, ngược lại cảm thấy rất vui mừng. Thừa Tướng đại nhân là quan thanh liêm, là một vị quan tốt thật sự suy nghĩ cho triều đình và bá tánh, y vẫn luôn kính nể ông. Trước kia, y không biết trong lòng công công có nghĩ cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-chi-ong-trum-my-thuc/534236/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.