Nhà họ Nghiêm đồng ý cho tập đoàn Tô Thị gia nhập thị trường Đông Đô nhưng sẽ chia ba phần mười lợi nhuận kiếm được cho nhà họ Nghiêm.
Nói cách khác, tập đoàn Tô Thị nhận được bảy phần mười. Nhưng bây giờ, nhà họ Nghiêm lại mò tới tận cửa để gây sự, rốt cuộc là sao?
Nghiêm Hải dâm dê đê tiện nhìn Tô Nhiên từ đầu tới chân rồi nói: tôi là cậu hai nhà họ Nghiêm.”
úng vậy,
Tô Nhiên sầm mặt lại, nói với Nghiêm Hải: “Tập đoàn Tô Thị của tôi đã nhận được sự đồng ý của nhà họ Nghiêm các anh từ lúc mới gia nhập thị trường Đông Đô rồi, huống hồ hai nhà chúng ta còn đã ký thỏa thuận hợp tác bảy ba.”
“Anh Nghiêm tới chỗ tôi, đánh người nhà họ Tô là có ý gì?”
Nghe hỏi vậy, Nghiêm Hải nhếch môi nở nụ cười ngả ngớn: “Thỏa thuận cũ hiện tại vô hiệu, chúng ta phải ký lại thỏa thuận mới.”
Tô Nhiên giận dữ: “Ký lại thỏa thuận?” Nghiêm Hải cười dâm dê đê tiện nhìn Tô Nhiên: Đúng vậy.”
“Thực không dám giấu giếm, nhà họ Nghiêm tôi đã khác xưa rồi.”
“Trời xanh có mắt, Nghiêm Thị tôi may mắn được một vị tiên nhân cảnh giới Nguyên Anh che chở, hai vị đây chính là đệ tử của tiên nhân, tu vi của họ là Kim Đan kỳ hiếm thấy.”
“Cô biết thủ đoạn của đại năng Kim Đan kỳ mạnh ngút trời thế nào chứ?”
“Nếu nhà họ Tô cô không muốn bị diệt thì hãy ngoan ngoãn quy thuận nhà họ. Nghiêm đi.”
“Đừng nói là nhà họ Nghiêm tôi ỷ lớn hiếp nhỏ, thấy cô cũng khá xinh, tôi cho cô một cơ hội trở thành đồ chơi của tôi.”
“Nếu làm tôi vui thì có lẽ nhà họ Tô cô còn có thể giữ lại được mấy mạng.” Nói rồi, anh ta bèn cười dâm dê sờ tay về phía khóa kéo quần.
Nghiêm Hải đang định tuốt khóa kéo quần xuống thì một ánh kiếm bay vụt từ ngoài cửa vào.
Nghiêm Hải không kịp phản ứng mảy may, chỉ trong nháy mắt, cây hàng của anh ta đã đứt lìa.
“Á áát"
Nghiêm Hải rên rỉ, hai tay bịt lấy đũng quần chảy máu, hoảng sợ ngã từ trên ghế xuống đất.
Hai tên tu sĩ Kim Đan kỳ đi theo anh ta tới đây cũng giật mình.
Vừa rồi, bọn họ không hề phát hiện ra bất kỷ điều gì.
Sắc mặc bọn họ như thể gặp đại địch, nhìn ra ngoài cửa, quát to: “Ai đấy?” Bọn họ vừa dứt lời thì hai ánh kiếm lại phóng tới!
Bọn họ không kịp làm gì, cơ thể đã nổ tung, biến thành hai đám sương máu.
Thần thức của hai người này cũng bị xóa bỏ hoàn toàn khỏi thế gian, thậm chí không có tư cách để luân hồi.
Thấy vậy, Nghiêm Hải hết sức hoảng sợ.
“Hai vị đại nhân...”
“Chết rồi ư?”
Nghiêm Hải hoảng sợ không thôi, rốt cuộc là ai ra tay? Hai người kia là tu sĩ Kim Đan kỳ cơ mài
Sao lại hóa thành hai đám sương máu?
“Bản tiên chỉ xuống dưới tầng mua que kem thôi, thế mà đám sâu kiến các người đã xông vào đây rồi.”
“Nếu như chủ mẫu mà bị rụng mất một cọng tóc, chọc giận Thần Thượng thì biết làm sao đây.”
Nói xong, Lục Tiểu Tiên ăn mặc gợi cảm, cần que kem ốc quế đi vào văn phòng của Tô Nhiên.
Tô Nhiên đứng tại chỗ, lạnh lùng nhìn Nghiêm Hải nằm ngã dưới đất, lửa giận bùng lên trong lòng. Nhà họ Nghiêm quả là khinh người quá đáng!
Nghiêm Hải ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, quên cả vết thương trên người, vội vàng quỳ xuống xin Lục Tiểu Tiên tha chỉ mình, run rẩy nói: “Xin tiên cô tha mạng!”
“Tôi có mắt không tròng, sau này tôi không dám nữa đâu!”
“Xin tiên cô đừng giết tôi..."
Nghiêm Hải sợ tái mét mặt như một tờ giấy trắng, anh ta thực sự không ngờ là một nhà họ Tô nhỏ bé ở Giang Nam lại cũng có tu sĩ đại năng chống lưng.
Trong lòng Nghiêm Hải không ngừng run rẩy, có thể giết chết hai tu sĩ Kim Đan kỳ thì e là tu vi cũng là Nguyên AnhI
Lục Tiểu Tiên cất giọng lười biếng: “Xin bản tiên làm gì, người anh nên hỏi là chủ mẫu của tôi, xem cô ấy sẽ xử lý anh như thế nào.”
“Cô ấy mới là chủ, bản tiên chỉ là cấp dưới thôi.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]