Đôi mắt Tân Lam nhìn Lâm Thiên Sinh ngập tràn kinh hãi.
Dù có là đại năng Độ Kiếp thì muốn tiêu diệt một con yêu thú cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ cũng không thể làm dễ dàng như vậy được.
Thế nhưng con cá yêu này lại hoàn toàn không chống trả nổi khi ở trước mắt Lâm Thiên Sinh.
Đến cả giấy giụa một chút cũng không thể. Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, Tân Lam nhất định không tin.
Lâm Thiên Sinh không hề thay đổi biểu cảm, lạnh nhạt nói: “Thu hoạch tạm được.”
Nói xong xách con cá yêu kia lên, chuẩn bị về nhà.
Tân Lam hoàn hồn qua cơn sợ hãi, vội vàng đuổi theo hỏi: “Tôi vẫn còn một câu hỏi, không biết anh có tiện trả lời hay không?”
Từ khi kế thừa tu vi của cụ tổ nhà mình, trở thành tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh, từ nhỏ tới lớn, trong lòng Tân Lam luôn có một nỗi nghi hoặc.
Đó chính là ở nơi linh khí mỏng manh này liệu có có khả năng trở thành tiên hay không?
Mười mấy năm nay, tu vi của cô ta liên tục sụt giảm.
Lúc cô ta mới có được tu vi thì chỉ còn thiếu chút nữa là có thể lên tới Nguyên Anh trung kỳ.
Nhưng sau mười mấy năm, chẳng những cô ta không tiến bộ mà còn thụt lùi!
Nếu như tối qua cô ta không ăn được tim của cự mãng thì chẳng mấy tháng nữa, cảnh giới của cô ta sẽ rơi xuống Kim Đan kỳ.
Lâm Thiên Sinh dừng bước, nói: “Nói nghe thử xem.”
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-re-hao-mon-ong-day-khinh-/3511691/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.