Nghe vậy, Nghiêm Hải nhìn về phía Tô Nhiên, run rẩy nói: “Cô Tô, là tôi ngu dốt mạo phạm cô, xin cô rộng lòng tha thứ cho tôi lần này.”
Sắc mặt Tô Nhiên phẫn nộ hơn bao giờ hết: “Vừa rồi anh dám giở trò dâm dê với tôi, đúng là yêu râu xanh không gì không dám làm!”
“Tiểu Tiên, diệt anh ta đi!” Nghiêm Hải thấy thế, lập tức sợ hãi rúc vào góc tường: “Các người dám...”
“Nhà họ Nghiêm tôi được một vị tiên nhân Nguyên Anh che chở, nếu các người giết nhà họ Tô sẽ không được yên!”
Lục Tiểu Tiên cười nói: “Cảnh giới Nguyên Anh thật là lợi hại quá đi, bản tiên nghe mà sợ quá rồi nè.”
Nói xong, cô ta nhẹ nhàng giơ tay lên, Nghiêm Hải không kịp kêu tiếng nào đã phịch một tiếng, lập tức hóa thành một làn sương máu.
Lúc này, bọn Ngọa Long nhận được tin tức vội vàng chạy tới, gào to: “Bọn trộm cắp nào dám to gan tới đây làm càn?”
Bảy người cầm theo cục gạch, gậy gộc, ghế dài, dáng vẻ đầy hung hãn! Thấy những người kia đã bị xử lý rồi, bọn họ không khỏi khiếp sợ.
Vì mới tới nhà họ Tô không lâu nên bọn họ không biết thân phận thật của Lục Tiểu Tiên, cho là cô ta chỉ là một cô gái phàm trần đi theo bên cạnh chủ mẫu.
Lý do bọn họ nhận được tin tức là do Ngọa Long là một trong các đội trưởng đội bảo vệ của nhà họ Tô, không chỉ phụ trách an ninh quanh biệt thự mà phải chịu trách nhiệm cho toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-re-hao-mon-ong-day-khinh-/3511693/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.