Chỉ sau hai giờ, Diệp Phong và Nam Sơn Lão Đạo lần lượt đột phá, trực tiếp tiến vào Kim Đan Kỳ!
Đợi đến khi lôi kiếp của hai người tan biến, trận chiến giữa mãng xà khổng lồ của Yêu tộc và Ngọa Long cũng sắp kết thúc.
“Ha ha ha, quả nhiên là may mắn nghịch thiên!” “Thật sự không ngờ có ngày bần đạo lại có thể bước vào Kim Đan Kỳ!” Nam Sơn Lão Đạo và Diệp Phong đều rất vui vẻ.
Nghĩ đến chuyện tu luyện vất vả mấy chục năm, còn không bằng ba giờ ngắn ngủi này.
Sau đó, một âm thanh vù vù vang lên, một bóng người từ trên cao bay xuống trước mặt ba người Lâm Thiên Sinh.
Cũng tạo ra một hố sâu không nhỏ trên mặt đất.
Diệp Phong và Nam Sơn Lão Đạo vội vàng tiến lên nhìn xem, liền phát hiện người bị đánh bay đến lại chính là Ngọa Long!
Diệp Phong không nhịn được nói: “Cừ thật, người này cũng quá không có tiền đồ rồi.”
“Rõ ràng ông là người đến đây để gây sự, không phải nên kiên trì thêm vài ngày sao?”
Vậy mà lại bị đánh bại như vậy! Trước đây anh ta còn đang âm thầm vui vẻ, nếu như có thể để anh ta lĩnh hội thêm vài ngày nữa, cảnh giới của anh ta ít nhất cũng có thể đột phá lên đến Kim
Đan trung kỳ.
Ngọa Long ngã xuống đất, sắc mặt tái nhợt, không đứng lên nổi, cả người vô cùng chật vật, ông ta ôm ngực không thể mở nổi mắt.
Sau đó phun ra một ngụm máu, trông chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-re-hao-mon-ong-day-khinh-/3444984/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.