Vốn tưởng rằng lần này là linh khí thiên địa sắp sống trở lại, nhưng không ngờ lại càng mỏng manh hơn trước kial
Quả nhiên đã hại chết không ít tu sĩ.
Tu sĩ thời kỳ thượng cổ lại thức tỉnh trong hiện thế với linh khí mỏng manh, hậu quả đối với bọn họ là có thể tưởng tượng được.
Ngọa Long dừng lại một lúc rồi nói: “Tao vừa thức tỉnh, tu vi không ổn định, lần này đến đây là để mượn đồ của mày.”
Mãng xà khổng lồ nghe vậy thì trợn mắt, trong lòng trầm xuống, đương nhiên đã hiểu được ẩn ý trong lời nói này, nó hỏi ngược lại: “Ông thật sự không niệm tình nghĩa xưa sao?”
Ngọa Long nói: “Người không vì mình, trời tru đất diệt.”
“Huống chỉ mày là yêu tộc, còn tao là nhân tộc. Năm đó mày gây ra không ít hỗn loạn, gây ra nhiều vụ giết người, khiến sinh linh đồ thán...”
Những lời này khiến con mãng xà khổng lồ tức giận, nó phẫn nộ mở miệng ngắt lời: “Hay cho câu người không vì mình!”
“Nếu đã như vậy, ông thật sự nghĩ có thể thắng được tôi sao?”
Con mãng xà khổng lồ vô cùng tức giận, lập tức vung đuôi đánh mạnh về phía Ngọa Long.
“Ầm” một tiếng nổ tung! Sức lực lớn đến mức khiến trời đất rung chuyển, mặt hồ cuồn cuộn!
Một đòn giận dữ của con mãng xà khổng lồ đã phá hủy mọi thứ trong phạm vi vài trăm mét trong nháy mắt!
Cũng may không ảnh hưởng tới ba người Lâm Thiên Sinh đang ở bên kia hồ, nếu không con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-re-hao-mon-ong-day-khinh-/3444983/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.